Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2022

MÌNH BÁN THÂN

Không nghe nhầm đâu, mình bán thân.  Chính xác là bán những con chữ của bản thân. Có lẽ trong mỗi con người, đều mang một dòng máu kinh doanh gì đấy.  Lúc còn bé xíu, mình thích nhất là được chơi trò làm bánh mì bằng thân cây chuối rồi bán. Thân chuối chặt nhỏ, dùng con dao rỉ sét má hay gác ở vách tường để xẻ đôi "ổ bánh mì", nhét vào đó cơ hồ là lá, là thân cây rồi tưởng tượng là thịt, là chả. Khi làm xong thì bày hàng ra đất rồi bán cho những đứa trẻ chơi chung. Hồi đó chắc không lấy tiền đâu. Vừa bán vừa chơi mà.  Lớn lên nhiều chút, năm mình lên lớp 10. Hồi đó rộ lên cái trend làm mấy con vật treo móc khoá bằng vải nỉ. Nhà mình làm may nên mình khá bén duyên với cây kéo. Ngày đó mình từng dành ít tiền ăn vặt, mua vải, mua móc khoá, mua keo về, học lỏm những cách trên mạng rồi làm đủ thứ móc khoá. Có cái xấu muốn chết, có cái cũng dễ thương. Làm xong rồi thì cho bà, cho má, cho các dì để làm móc chìa khoá xe. Mình nhớ mình có làm cho má một con sóc màu nâu để đeo chìa kho